Tiếng Việt Nam

NHỚ BẮC KINH (Phần II)

criPublished: 2022-07-08 11:48:02
Share
Share this with Close
Messenger Pinterest LinkedIn

Sảnh Hoa xin chào quý vị và các bạn đúng hẹn đến với tiết mục Hộp thư thính giả trên sóng và trên mạng Đài phát thanh Quốc tế Trung Quốc phát buổi đầu vào đêm thứ hai hằng tuần.

Vào giờ này tuần trước, Sảnh Hoa chia sẻ với quý vị và các bạn nghe bài viết “Nhớ Bắc Kinh” phần -1 của bạn T-T-A-T, Cựu du học sinh Việt Nam từng học tại Đại học Khoa học và Kỹ thuật Bắc Kinh. Bài viết tuy hơi dài nhưng chúng tôi không nỡ xóa bỏ chữ nào, vì tác giả viết rất sinh động, chan chứa tình cảm.

Cùng với giai điệu của bản nhạc “Bắc Kinh, Bắc Kinh”, Sảnh Hoa xin mời quý vị và các bạn đón nghe phần cuối của bài viết rất hay này:

NHỚ BẮC KINH Phần-2

Tác giả: T-T-A-T, Cựu du học sinh Việt Nam từng học tại Đại học Khoa học và Kỹ thuật Bắc Kinh

Bắc Kinh vốn được biết đến là kinh đô của nhiều triều đại phong kiến Trung Quốc với các công trình kiến trúc cổ kính, tráng lệ, in hằn dấu vết của thời gian như Cố Cung, quảng trường Thiên An Môn, Vạn Lý Trường Thành, Viên Minh Viên, Di Hoa Viên…Nơi đây ngày nay còn nổi tiếng là thành phố hiện đại, an toàn bậc nhất thế giới, với những tòa nhà cao chọc trời, những đại lộ thênh thang, và cuộc sống gần như không sử dụng tiền mặt, bước chân ra ngoài chỉ cần mang theo chiếc điện thoại được tích hợp đầy đủ thẻ ngân hàng, thẻ giao thông... Ẩm thực Bắc Kinh trong ấn tượng của sinh viên ngoại quốc chúng tôi cũng vô cùng phong phú và đa dạng, từ những món ăn cầu kỳ, tinh tế trong các nhà hàng hàng đậm chất Trung Hoa mà đầu tiên phải kể tới là món vịt quay trứ danh, kế đến còn có lẩu cừu Bắc Kinh, và cả những món ăn vỉa hè chuẩn tiêu chí “ngon, bổ, rẻ” như kẹo hồ lô, thịt xiên nướng, mì trộn sốt tương đậu…

Tôi cứ thả cho dòng ký ức chầm chậm trôi, quyện vào ly cà phê trước mặt. Hình ảnh sân bay Thủ đô Bắc Kinh chợt hiện ra trước mắt, ấy là lần đầu tiên tôi đặt chân tới Bắc Kinh vào một chiều cuối thu năm 2013. Bầu trời phương Bắc trong xanh không một gợn mây, nắng rớt nhẹ trên vai như mật ngọt, gió khẽ lùa qua mái tóc, tôi hít một hơi thật sâu rồi tự nhủ: khí hậu ở đây thật tuyệt vời! Chiếc xe taxi đưa tôi tới tận cổng đông trường Đại học Khoa học và Kỹ thuật Bắc Kinh – ngôi trường mà tôi sẽ theo học trong suốt quãng thời gian sau này. Hiện ra trước mắt tôi khi ấy là một khuôn viên rộng lớn và sạch đẹp, với hàng bạch dương cao vút, tỏa bóng mát dịu. Khoảnh khắc ấy đã để lại trong tôi một ấn tượng thực sự sâu đậm, đến độ sau này cứ mỗi dịp khai trường, nhìn thấy các bạn tân sinh viên kéo hành lý tới nhập học, cảm xúc ấy lại bất giác ùa về, bồi hồi, thức thổn trong tim. Vậy đấy, chính những điều tưởng chừng vô cùng giản dị lại là thứ khiến ta nhớ nhất, yêu thương nhất khi phải rời xa.

Bắc Kinh trong tim tôi là khung cảnh hàng cây ngân hạnh đổ lá vàng hoe, là những tán phong già nhuộm màu đỏ rực, đẹp như trong truyện cổ tích. Cứ mỗi độ thu về, gió thu se sẽ lạnh, man mác buồn khiến lòng ta bỗng thấy chênh chao những nhớ nhớ, thương thương. Mùa đông nơi ấy rét như cắt, gió cuộn từng cơn ào ào ngoài cửa sổ, không gian bàng bạc chỉ còn sót lại mấy cây lá kim kiên cường, cái giá buốt cứ trải dài tưởng chừng như vô tận. Bắc Kinh trong tim tôi là giảng đường rộng rãi, là lối nhỏ dẫn vào thư viện, là đại lộ ngập đầy hoa trong ngày mùa xuân. Bắc Kinh trong tim tôi còn có những câu phàn nàn và cả lời động viên, khích lệ của thầy giáo hướng dẫn, có nụ cười hồn hậu của cô nhân viên phục vụ kí túc xá, có những người bạn quốc tế thân thiện, dẫu chưa kịp biết tên nhau thì mỗi lần gặp mặt vẫn không quên vẫy tay chào câu “Ní hảo”.

12全文 2 下一页

Share this story on

Messenger Pinterest LinkedIn